Tôi là PTH. Bút danh Cốc Vũ. Tôi bắt đầu viết lăng nhăng từ lúc 15 tuổi. Tôi quay lại viết chỉ để thỏa mãn góc nhỏ trong con người tôi, cái góc mà lâu nay do cuộc sống đã phải tạm co rút lại. Tôi chúc mừng tôi, can đảm cầm lại cây bút rè!
Thứ Ba, 29 tháng 9, 2015
VAI EM ANH CỨ TỰA....
Kiếp đàn bà xấu như mình thật là ngậm ngùi. Là 1 manly lady, ngay từ nhỏ, mình đã luôn tỏ ra rắn rỏi. Các cô bạn gái xinh đẹp luôn rủ mình đi cùng làm garde de corps. Thân phận ấy mình đã quen. Ôi các gã trai si tình có bao giờ đếm xỉa gì đến con bé đen thui gầy guộc cao kều? Chao ôi các gã cười, trổ tài và ban cho mình những nụ cười ngon ngọt như tìm đồng minh. Ấy thế rồi khi thua cuộc, các gã ấy giận dữ, căm hờn và khóc... vào mặt mình. Manly lady cười, và chìa vai ra cho các gã!
Vai mình mòn mất rồi, và ngày càng rộng. Hôm họp lớp, các cậu bạn vỗ vai, bắt tay mình như 1 thằng đực. Kể chuyện chồng ghen cho chúng nó nghe, thằng nào cũng bảo: mày bốc phét!
Đúng thật, mình khác gì một thằng đực? Ai cũng chỉ thấy được cái manly, còn vẻ lady thì có vẻ chỉ mỗi ông chồng mình thấy thì phải!
Iu và biết ơn chồng quá đi thôi!
Bạn thì toàn bạn giai, bạn thân cũng chỉ bạn giai, chỉ thik chơi với giai, và chỉ giai làm tim mình rỉ máu.
Đến khi có 1 tí tuổi, chả hiểu sao các anh bạn già trẻ thi nhau dựa vai gầy này.
Buồn cũng gọi, vui cũng gọi, đau cũng gọi, sướng cũng gọi...như thể vai này là vai công cộng!
Đến cả chồng và con trai bây giờ cũng chớm có ý định coi mình là đực!
Ngậm ngùi quá!
Đôi khi mình ước được làm em Ngọc Trinh, mềm như bún, dựa oặt vào 1 tùng quân nào đó, cho dù 1 ngày nào đó sẽ bị anh ta búng văng ra khỏi tay như búng viên cứt mũi.
Nhưng như thế mới là thứ đàn bà đích thực! (nhưng giá mình đẹp tìm quái đâu ra tùng quân mà dựa nhỉ)
Haiza...đời không như là mơ, mình phải tự bằng lòng với kiếp đàn bà xấu mà vai lại rộng thôi!
Mà cũng quen rồi nữa cơ...
Vai em anh cứ tựa
Khi cô ấy lên đường
Khăn đây anh lau mắt
Chặn đôi dòng sầu tuôn
Vai em anh cứ tựa
Khi ngựa ngã dọc đường
Rượu đây cùng anh uống
Lấy sức mà dời non
Vai em anh cứ tựa
Một lúc, một lúc thôi
Vì vai em còn để
Gồng quang gánh nợ đời...
Vai em anh cứ tựa...
Cứ tựa...chỉ thế thôi!
Đăng ký:
Đăng Nhận xét (Atom)
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét