Tôi là PTH. Bút danh Cốc Vũ. Tôi bắt đầu viết lăng nhăng từ lúc 15 tuổi. Tôi quay lại viết chỉ để thỏa mãn góc nhỏ trong con người tôi, cái góc mà lâu nay do cuộc sống đã phải tạm co rút lại. Tôi chúc mừng tôi, can đảm cầm lại cây bút rè!
Thứ Ba, 29 tháng 9, 2015
TÂM SỰ CỦA MỘT CON MÈO ĂN CỨT
Tôi là mèo. Thực phẩm chính thức của tôi là chuột. Vì chưng thằng chó, kẻ thù không đội giời chung của tôi bị kỷ luật, đuổi khỏi nhà, thế là tự dưng tôi phải làm cái việc ngoài chuyên môn: ăn cứt!
Khỏi phải nói về nỗi khổ của tôi khi bị giao nhiệm vụ này. Vốn trái chuyên môn, nên tôi không vui vẻ gì khi thực thi nhiệm vụ. Nhưng quả thực, từ khi nhận thêm nhiệm vụ mới, tôi cũng thấy hoá ra cũng có vài đặc quyền, đặc lợi khi nhận nhiệm vụ tréo ngoe này!
Thứ nhất, tôi có thể lười biếng sao nhãng nhiệm vụ chính! Chuột chạy cùng nhà, chủ cũng không la rầy tôi như trước đây.
Thứ hai, tôi có thể không hoàn thành nhiệm vụ phụ! Có ăn giảm đi vài bãi cứt cũng chẳng thằng nào kỷ luật tôi cả. Kỷ luật tôi chả nhẽ ép lũ chuột ăn cứt à, hay chủ nhà vừa bắt chuột vừa ăn cứt, hehe! Thế là tha hồ mà phè phỡn!
Thứ 3, tôi ăn hẳn 2 đầu lương, tính 2 lượt công, sướng thế!
Thứ 4, chủ đâm ra sợ tôi mới kinh chứ, sợ tôi bỏ việc nên cưng chiều tôi quá cỡ.
Ngẫm mà thương thân phận thằng chó, chắc tưởng tôi phải lên bờ xuốnng ruộng khi phải xơi cứt đây! Cứ tưởng rồi chủ lại đón nó về chứ gì? He he, không bao giờ nhé! Một khi tôi còn ăn được cứt thì đừng có mơ quay về nhá!
Há há! Ta là lính lác tôi tớ, không ngờ lại có ngày lại lên hương đến vậy!
Tâm sự như vậy cho những con mèo khác đừng từ chối ăn cứt nhé! Tuy phải ăn bẩn 1 tí, nhưng được cái dễ thở hơn nhiều! Là lá la!
(ghi chú: em không có ám chỉ ẩn í gì nhé, không hề dùng biện pháp ẩn dụ nhân hoá chi cả! xin đừng ụp cho em cái mũ vớ vẩn nào đó nhá! đơn giản chỉ là em buồn buồn rỗi hơi nghĩ về một thành ngữ rất buồn cười: "không có chó bắt mèo ăn cứt")
Đăng ký:
Đăng Nhận xét (Atom)
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét