Thứ Ba, 29 tháng 9, 2015

Ở XỨ AN NAM...

Là đàn bà thì không biết mệt Dẫu đêm đêm chăm con mọn một mình Dẫu ngày ngày gánh gồng buôn bán Dẫu sớm hôm cơm rót nước bưng Là đàn bà ở xứ An Nam Có chồng rồi không còn là mình nữa Son không tô, phấn thôi không dặm nữa Sống cho chồng và sống để cho con Ở xứ An Nam, Là đàn bà thì không biết nhục Nước mất nhà tan không phải chuyện của mình Gia cang hỏng không đến lượt phân minh Tổ tiên ông bà không đến phiên thờ cúng Là đàn bà thì không biết gớm Ăn thừa thức ăn trong chén con mình Bãi ói của chồng, phân phụ mẫu tứ thân Là đàn bà phải xắn tay dọn hết Tôi đang ở xứ nào, tôi không biết Có phải tôi đang ở xứ An Nam?

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét