Thứ Ba, 29 tháng 9, 2015

NGƯỜI HÁT TÌNH CA HAY NHẤT

Mình có 1 người chị. Theo mình là rất xinh. Ngày bé, mình ngưỡng mộ và tôn thờ chị, đem ảnh chị ra khoe cho bọn bạn biết tay, vì chúng cứ hay chê mình cao-đen-gầy-xấu. Chị mình học Đại học ở Đà Lạt, những năm 78-79...Từ khi chị đi học xa nhà, mình xem Đà lạt là 1 vùng đất của nhớ nhung. Thỉnh thoảng, mình được chị đem lên Đà lạt chơi, tha mình vào giảng đường, tha mình vào ký túc xá...ăn mỳ ống, ăn bo bo, nhặt quả thông đồi Cù, hái bất tử, marguerite, bồ công anh ven đường...và đặc biệt là món tình ca. Vì chị đẹp, các anh giai ngày ấy cứ vác guitar hát văng vẳng suốt bên cửa sổ, nơi những cây thông xanh non chìa tay vào tận phòng. Những giai điệu của Vũ Thành An, Ngô Thuỵ Miên, Cung Tiến, Đoàn Chuẩn, Trịnh Công Sơn... tất tật đều chui tọt vào cái đầu non nớt của con bé ngây thơ. Vì hát tán gái, nên anh nào cũng trút vào đấy tâm tình, khiến cho bài hát da diết khủng khiếp. Lớn lên, mình nghe nhạc băng đĩa, chưa bao giờ cảm thấy hay, vì ca sĩ có giỏi cách mấy đi nữa, thì làm sao mà đem so cảm xúc được với những chàng trai si tình? ...Rồi chị mình ra trường về Nhatrang, thành phố biển trống vắng, với những đêm cúp điện buồn hiu. Chị ôm đàn guitar bập bùng đàn trước hiên nhà, chả biết có nhớ Đà lạt không, mà giọng buồn thăm thẳm. Cũng vài anh chàng si tình, nhưng chẳng anh nào đàn hay như các anh giai Đà lạt... Cho đến tận bây giờ, nghe đủ loại ca sĩ hát tình ca, nhưng mình thấy chả ép phê như ngày bé. Theo mình, người hát tình ca hay nhất, là gã trai ôm guitar hát trước cửa phòng người con gái hắn yêu....hoặc là người con gái u hoài vì mối tình nhiều rào cản...

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét